Cảm Niệm Vu Lan 2016 - PL.2560

Cảm Niệm Vu Lan 2016 - PL.2560

CẢM NIỆM CỦA ĐOÀN SINH

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Kính bạch Đại đức Trụ trì chùa Linh Quang

Kính thưa Quý bác Đạo tràng! Thưa quý Phụ huynh Cùng các anh chị Huynh trưởng và Đoàn sinh thân mến!

Con tên Nguyễn Thị Ánh Ngọc, pháp danh Từ Hạnh Hải là Đoàn sinh của Gia đình Phật tử Linh Quang.

Hôm nay, về dự buổi lễ cài hoa hồng tại chùa Linh Quang, con xin đại diện cho các Đoàn sinh của Gia đình Phật tử bày tỏ tình cảm của chúng con trong buổi lễ hôm nay.

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ,

Mây trời lộng lộng không phủ kín công cha.”

Cha mẹ! hai tiếng gọi thiêng liêng hơn tất cả. Cha mẹ là người đã sinh ra con, người cho con ăn, người cho con mặc và là người đã giúp con trưởng thành hơn từng ngày. Công cha nghĩa mẹ là thứ mà chúng không thể nào kể xiết, thật đúng như câu nói của ông cha ta:

Công cha như núi thái sơn,

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”

Lời của câu cao dao như muốn nhắc nhở chúng phải luôn nhớ đến công ơn của cha mẹ. Khi còn nằm trên nôi, nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ, những lời thơ luôn xuất hiện trong câu hát ru à ơi của mẹ. Nó luôn in đậm trong tâm trí của chúng ta. Lớn thêm một chút, đến tuổi cắp sách đến trường, dù cuộc sống muôn vàn khó khăn, nhưng cha mẹ vẫn luôn cố gắng lo cho con được bằng bạn bè.

Mẹ đã dậy sớm hơn khi vạn vật còn chìm trong màn đêm tĩnh lặng. Những gánh hàng nặng trĩu đã theo mẹ đến đường xa, để từ đó mẹ chở ước mơ của con bằng đôi bàn tay chai sạn, bằng đôi mắt mẹ ngày một mờ đi, bằng tấm lưng gầy ngày thêm oằn nặng bằng đôi chân run rẩy, nhưng mẹ vẫn vững vàng bước để dìu dắt bước con đi. Những miếng cơm lành, canh ngọt mẹ để nhường phần con, mẹ dành phần mình những đắng cay, chua chát. Mẹ thức trắng đêm đôi mắt thâm quầng với nỗi lo lắng, xót xa khi con đau ốm. Tình thương của mẹ dạt dào, miệt mài, không biết mỏi.

Còn cha! Cha là người đàn ông mạnh mẽ, rắn rỏi, là trụ cột trong gia đình. Cha thường nghiêm khắc dạy dỗ chúng con từng đường đi nước bước. Khi còn bé, có lúc con nghĩ rằng: “Cha thật lạnh lùng và cứng nhắc, lúc nào cũng cái này, cái kia chẳng bao giờ âu yếm chiều chuộng…Chắc tại cha không thương mình…” Nhưng tâm hồn non nớt kia ơi con có hiểu được rằng ẩn sau vẻ ngoài cương nghị và nghiêm khắc đó là cả một tình yêu thương con dạt dào và rộng lớn mà cha đã cất sâu tậm đáy lòng để rồi cha cứ luôn lặng lẽ quan tâm và lo lắng cho con trên suốt chặng đường con đang bước. Cha luôn gồng mình làm điểm tựa cho con, tiếp cho con niềm tin, ý chí và nghị lực để con vững bước vào đời.

“Giọt nước mắt muôn đời không uống cạn

Giọt mồ hôi năm tháng chẳng hề vơi

Đây tình cha muôn thuở vốn không lời

Luôn lặng lẽ âm thầm như chiếc lá.

Và cứ thế, con đã lớn lên bằng tình yêu thương và chở che của cha của mẹ. mái tóc con ngày một óng ả, xõa dài. Nhưng mẹ ơi, con vẫn hờ hững, ham chơi với những thú vui tạm bợ của cuộc đời. Thời gian ơi sao trôi quá nhanh để giờ đây mẹ đã già yếu, gầy mà con không hay biết gì. Hơn thế nữa con đã làm cho mẹ buồn và phải khóc vì con nhiều lần, những giọt nước mắt lăn dài trên má. Cũng chính vì con, vì con đã quá ham vui với những thứ mà con cho đó là hạnh phúc. Mẹ luôn dạy cho con những lời hay lẽ phải, những đạo đức mà mỗi con có trong cuộc sống để sau này con lớn khôn nên người. Mẹ ơi, con đã quá vô tình đúng không mẹ. Nếu như con đã làm mẹ buồn lòng, khóc vì con thì hôm nay đây con xin sám hối và mong mẹ tha thứ cho con. Khi nói đến tình mẹ thiêng liêng cao quý không gì sánh bằng như trời cao biển rộng. Mẹ được ví như là đóa hồng đỏ thắm tinh khiết thì con cũng không thể lãng quên được hình bóng người cha già vẫn âm thầm dõi theo con từng ngày.

Cha ơi, Mẹ ơi! Hôm nay về đây xin cho chúng con được quỳ dưới chân cha mẹ đôi chân phong trần đã bao năm nắng mưa xuôi ngược, xin cho chúng con được hôn lên tay cha mẹ, đôi tay chai sần nắng gió để đổi nụ cười, niềm vui cho chúng con…Xin cho chúng con được sám hối những lầm lỗi mà chúng con đã tạo ra khiến cha mẹ buồn lòng dù rằng người không nói. Ngày hôm nay, được cài lên ngực áo, đóa hoa hồng đỏ thắm, tượng trưng cho tình yêu và sự biết ơn vô hạn. Và giờ khắc này hãy cài lên ngực một đóa hoa hồng đỏ thắm màu của sự yêu thương, màu của bao vất vả, gian lao mà hai đấng sinh thành đã chắt chiu cho ta trưởng thành qua bao năm tháng. Mai ấy, như một lời nhắc nhở để ta nhớ về nguồn về cội về những lòng ơn cao rộng sau này vô lượng vô biên của cha mẹ.

Dù còn mẹ hay mất mẹ

Thì em ơi em, em vẫn là con

Phải ấp ủ trong lòng em nhé!

Bóng mẹ hiền giữa trái tim con.

 

Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát.